Đọc qua bốn sách Phúc Âm, tôi thấy ba ông Phêrô, Gioan và Gia-cô-bê từ các nhân đức cho đến các tài năng, năng
khiếu…chả có tí gì gọi là đặc biệt hay xuất sắc cả! Thật đấy! Họ là những con người rất tầm thường, đầy những tham sân si trong người. Các ông là những người ham chức tham quyền, thích an nhàn thư thái, thích ngồi mát ăn bát vàng. Khi Chúa được người ta khen ngợi, ca tụng, thì các ông đều gắn bó mật thiết với Ngài, còn lúc Ngài bị bắt, bị tra tấn, bị nhục mạ…thì họ bỏ chạy, và trốn chui trốn nhủi. Vậy mà không hiểu tại sao Chúa Giê-su lại ưu đãi ba ông này một cách khá đặc biệt. Ví dụ, khi lên núi Tabor, Chúa Giêsu không cho ai đi với Ngài cả, ngoại trừ Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an…chỉ mình các ông thôi…Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông (Mt 17:1-8). Rồi khi làm phép lạ cho con gái ông trưởng hội đường Gia-ia sống lại từ cõi chết, Chúa Giê-su cũng chỉ cho ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và ông Gio-an chứng kiến mà thôi (Mc 5:35-37). CN-2-MC-Năm-A-Ba-Đừng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Fill out this field
Fill out this field
Please enter a valid email address.
You need to agree with the terms to proceed

*

Menu